QUANG DŨNG – Người đem trong trắng đi tìm thanh cao

Mừng quá khi sớm nay phát hiện ra cuốn yêu thích này trên kệ nghệ thuật! Lại thêm một phát hiện thú vị nữa khi tự tìm ra lí do về sự lỡ cỡ của cuốn sách này! Hoá ra, nhà Kim có ý đồ cả, cuốn sách thuộc dòng Nhật kí hội hoạ của những bút cọ đã làm nên tên tuổi của nền nghệ thuật nước nhà: Nguyễn Phan Chánh, Tạ Thúc Bình, Ngô Mạnh Lân, Nguyễn Bích, và Quang Dũng. Chắc còn nhiều nữa mà chắc mình chưa sưu tầm đủ.

Không quá xuất chúng như Bùi Xuân Phái, Tô Ngọc Vân, Mai Xuân Thứ, Nguyễn Gia Trí.v.v.v., nhưng họ cũng là những nhân tố đặc sắc, hiền hoà, nhẹ nhàng như sương khói, lưu lại được những cảnh sắc thật đẹp, thật hồn hậu trên đất nước mình!

Bức nào cũng là hơi thở của cuộc sống, của cảm xúc, trong văn thơ có hoạ, trong hoạ có chất văn!

Hãy lắng nghe Quang Dũng:
“Mây mùa thu
Lọt qua trời hẹp ngõ
Lướt nhanh qua mái ngói ba tầng
Tiếng dương cầm…
Ta nghe tiếng nhạc
Bay ra khỏi nhà
Ta mê thẳm
Như cánh chim trời”

Và lắng nghe lời nhận xét về nhà thơ _ hoạ sỹ không chỉ của Đoàn binh Tây Tiến này!

“Với khách yêu thơ, Quang Dũng đã đến giữa cuộc đời, dịu đang như một nét hoài nghi, rồi lại đi nhẹ nhàng như một thoáng mơ phai. Trong những âm thanh và cuồng nộ của nhân gian, anh đến anh đi gần xa trên gót sen vàng lãng đãng, hiện thực như khói mây mà lại mờ ảo như một kỉ niệm. Có một Quang Dũng thịt xương vừa rời khỏi tầm mắt chúng ta và một Quang Dũng khói sương ghé lại đời ta từ buổi chiều nào và sẽ còn chờn vờn mãi trong tâm tưởng chúng ta”

_ Đặng Tiến_

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.