Trồng một nụ cười
Một điều rất tự nhiên và vô thức, khi được nghe tiếng suối róc rách, ngắm nhìn những dãy núi sừng sững bao quanh, không gian điểm xuyết rặng tre xanh rì rào, và bầu trời trong xanh vời vợi duyên dáng soi bóng xuống dòng nước trong veo mát lạnh,
Rồi tất cả cùng vang lên những tiếng cười trong trẻo, giòn giã của lũ nhỏ lâu lắm mới được chạy nhảy, bì bõm trong nước,
Khi ấy, tâm mình bỗng nhẹ tênh, và bỗng cảm thấy rõ ràng như mình đang “trồng một nụ cười”
“Thở vào, tôi trở nên mặt nước tĩnh
Thở ra, tôi im lặng phản chiếu mây trời đồi núi,
Nước tĩnh, lặng chiếu”
Trân trọng./.
THÙY DƯƠNG