Trại Cẩm Giàng trong ký ức, Những miền đất in dấu tự lực văn đoàn

“Mẹ ơi mẹ, Tết mà mẹ không nấu bánh chưng thì kể như không phải là Tết. Con nhớ những ngày ở Cẩm Giàng, ở quê nhà, bao giờ nhà cũng có gói bánh chưng vui lắm:
….
Bà nội tôi bấy giờ đã trên bảy mươi đâu còn khỏe mạnh như hai thập niên trước, những năm của thập niên 19 (30) một mình bà đã quán xuyến tổ chức những cái Tết thật to ở Trại Cẩm Giàng, mời bao nhiêu là văn nhân thi sĩ, tạo nên một không khí Tết đặc thù mà sau này nó đã được ghi lại trong nhiều án văn của Tự lực văn đoàn
…..
Có tiếng pháo nổ ran ở bên ngoài. Khi tôi bước ra thì ở bên bờ suối cha tôi đang cầm bản đồ và chỉ cho bác Phiếm căn nhà đang xây cất. Thanh Ngọc Đình mới chỉ có khung và mái rạ. Trông nó phảng phất như dãy nhà ngang của trại CẨm Giàng tức căn nhà ánh sáng mà hình ảnh còn in lại mơ hồ trong trí nhớ tôi.


….
“Mời thì cũng nhiều đấy nhưng từ Sài Gòn đến Finn Nôm đâu dễ. Phải có ô tô con ạ. Ngày xưa ở Cẩm Giàng thế mà tiện hơn nhiều. Cứ nhẩy lên tàu hỏa xuống ga Cẩm Giàng là tới, mà trại thì lại ở gần ga”

Trích trang 238-246-249

Hồi ký Nhất Linh Cha tôi – Nguyễn Tường Thiết

Trân trọng./.

THÙY DƯƠNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.