Bạn có thấy:
Các bạn cấp 1 đang học thuộc lòng những bài viết mẫu về một chủ đề, và được coi đó là viết văn?
Các bạn lớn nhiều khi không viết được một văn bản cơ bản, sai chính tả, hoặc không đầu không cuối, chấm phẩy lung tung;
Những bức thư (truyền thống, điện tử) cũng không đạt được những tiêu chuẩn nhất định: thưa, gửi, nêu vấn đề, kết thúc, chào hỏi và phản hồi?
Những bài viết trên mạng xã hội với việc thoải mái đưa mọi vấn đề mình thích, mình muốn với một văn phong thoải mái, lời lẽ nhiều khi như văn nói, chấm phẩy chẳng biết đâu mà lần và vô số những lỗi chính tả?
Trong số những du học sinh, rất nhiều những bài luận trong bộ hồ sơ cũng được thuê viết, để qua được vòng xét duyệt?
Văn vốn là Người, học văn là học cách làm người, viết văn là để thể hiện cái tôi của người viết. Nên viết văn không hề đơn giản! Nhưng cũng không phải là không thể không làm! Các bạn nhỏ từ cấp 1 cũng đã có thể viết văn, thậm chí là sớm hơn, với điều kiện các bạn ý được cung cấp sẵn các “nguyên liệu” để kết hợp với cảm xúc, óc quan sát của mình trước khi viết một đoạn văn, một bài văn hoàn chỉnh:
Vốn từ phong phú: xây dựng từ khi còn ẵm ngửa, liên tục;
Nắm rõ cấu trúc câu từ cơ bản (chủ ngữ, vị ngữ) đến nâng cao (câu đơn, câu ghép, câu đặc biệt..v.v.v.) cũng như các kỹ thuật: so sánh, nhân hóa, ẩn dụ.v.v.v.Hãy bắt đầu bằng những câu văn gãy gọn và đẹp!
Có quan sát thực tế
Đọc sách, truyện và sưu tầm những đoạn văn mẫu theo chủ đề, kiểu như thế này:
Tả về con gà, Võ Quảng đã dựng nên cả một bức tranh đầy màu sắc và rộn ràng những âm thanh:
….”chợt con gà trống ở phía nhà bếp nổi gáy. Tiếng nó lanh lảnh. Tôi biết đó là con gà của anh Bốn Linh. Con gà này có bộ lông mã tía, cổ bạnh, mào hạt dâu. Tiếng nó dõng dạc nhất xóm. Nó thường làm tôi chú ý. Nó nhón chân, bước từng bước oai vệ, ức ưỡn ra đằng trước. Nó có gan nhảy lên lưng trâu Bĩnh, vỗ cánh phành phạch rồi gáy như thét vào tai trâu. Bị chó Vện đuổi, nó bỏ chạy. Đột ngột, nó quay lại nện cho chó Vận một đá vào đầu, rồi nhảy phóc lên cổng chuồng trâu đứng nhìn xuống vẻ phớt lờ. Nó nổi gáy như thách thức:
– Tao không sợ ai hết!
Sau gà anh Bốn Linh, gà của ông Bảy Hóa gáy theo. Tiếng của nó nghe khàn khàn làm tôi nhớ đến tiếng rao của ông thợ hàn nồi khi đi qua xóm:
– Ai hàn nồi không?
Con gà của ông Bảy Hóa hay bới bậy. Nó có bộ mã khá đẹp, lông trắng, phao to, mỏ búp chuối, mào cờ, hai cánh như hai vỏ trai úp….”
Trích: Quê nội – Võ Quảng
Trân trọng./.
THÙY DƯƠNG